Trong một ngày đầu xuân, cô gái tên Xuân Khuê đang ngồi đói trong căn nhà nhỏ của mình. Cô không có gia đình và không có công việc, và cuộc sống của cô trở nên khó khăn hơn bao giờ hết.
Mặc dù cô rất đói nhưng cô không muốn đi xin ăn. Thay vào đó, cô quyết định đi dạo quanh thành phố để tìm kiếm một công việc. Trên đường đi, cô tình cờ gặp một người lạ mặt đang đi trên đường bên cạnh cô.
Người đó nói chuyện với cô và hỏi cô đang đi đâu. Xuân Khuê nói với người đó rằng cô đang tìm kiếm một công việc để có thể kiếm tiền để mua thức ăn. Người đó nghe thấy điều đó và bất ngờ đưa cho cô một chiếc áo lông mỏng và một bao gạo.
“Đây là món quà của tôi dành cho cô. Hãy cố gắng vượt qua khó khăn và tìm kiếm điều tốt đẹp nhất trong cuộc sống của mình,” người đó nói và sau đó bỏ đi.
Sau đó, Xuân Khuê mặc áo lông và đem bao gạo về nhà. Cô cảm thấy cảm động vì những gì người lạ đã làm cho mình. Từ đó, cô quyết định tìm một công việc và trở thành một người tự lập.
Những lời người đó nói đã là nguồn động lực để Xuân Khuê cố gắng hết sức mình để vượt qua khó khăn và trở nên mạnh mẽ hơn. Một người đã xuất hiện trong mộng của cô, nhưng đã giúp cô hiện thực hóa ước mơ của mình và tìm thấy ý nghĩa của cuộc sống.